BÀ MẸ ANH HÙNG


 

                                  Lễ hội Đền Hai Bà Trưng, Mê Linh, Hà Nội (ảnh TL)

Chuyện rằng ở đất Mê Linh,

Chè tươi, dâu tốt. cọ xanh bốn mùa.

Có bà Man Thiện thuở xưa,

Sinh hai con gái dễ ưa nhất miền.

Trưng Trắc chị, Trưng Nhị em.

Công, Dung, Ngôn, Hạnh vẹn tuyền mười mươi.

Quê hương chìm đắm lâu rồi,

Dưới ách đô hộ của người Bắc phương.

Chúng bức cha, chúng giết chồng,

Buộc chị em phải đồng lòng đứng lên.

Cùng các bộ lạc khắp miền,

Phất cờ khởi nghĩa, giành quyền non sông.

Đền nợ nước, báo thù chồng,

Lên ngôi Hoàng đế, một lòng anh minh.

Giặc tăng viện, gây đao binh,

Làng quê khói lửa, kinh thành tan hoang.

Lầy đường thịt nát, xương tan,

Nơi nơi rên xiết, khóc than, oán hờn.

Điều binh, khiển tướng ngoan cường,

Hai Bà quyết giữ giang sơn lạc hồng.

Ít người khó địch giặc đông,

Hai bà tuẫn tiết giữa dòng nước xanh.

                              Khi hai con đã hy sinh,

Mẹ Man Thiện quyết tự mình xông lên.

Giữa dòng điều khiển chiến thuyền.

Nhấn chìm quân giặc, lệnh truyền ba quân.

Tuổi già, sức yếu, lực tàn,

Đường cùng, thế bách, Mẹ đành quyên sinh.

Ba Vì nay có ngôi đền,

“Trưng triều Quốc Mẫu”, đề tên rõ ràng.

Đời đời khắc sáu chữ vàng,

Ghi ơn Bà mẹ Việt Nam anh hùng.

                              Tô Bá Trọng